Nguyên Thạch

Tây Nguyên Sóng Dậy

Chiều lê bước lang thang người lữ thứ.
Tây nguyên buồn thôn nữ biệt phố xưa.
Mây về đây lất phất giọt thu mưa.
Lá tàn úa đong đưa buồn vô vọng.
 
Tiếng gọi con tim.
Em dấn thân đấu tranh giành cuộc sống.
Dài chuỗi mỏi mòn trông ngóng tin xa.
Chiến sĩ xưa biệt dạng quan hà.
Còn phiêu bạt hay đã quên lời hẹn cũ ?.
 
Từ tháng Tám.
Quê hương màu cờ rũ.
Rồi Tháng Tư về.
Tang phủ Tây nguyên.
Dũng sĩ ơi.
Sớm quên vội lời nguyền.
Trùng khơi bạt sóng Tây nguyên mờ mắt đợi.
 
Phận gái liễu tơ ngại ngùng đường không tới.
Đâu hào kiệt quần hùng ?.
Nắng mới mãi phương nao.
Tây nguyên đêm nay thác lũ giông ào.
Từng nồi thuốc độc chúng em đón chào quân phương Bắc.
 
Góp sức nữ nhi bàn tay chống giặc.
Nếu trầm mình vì xã tắc hy sinh.
Hoặc cùm gông tra tấn nhục hình.
Cũng không thẹn chữ vinh đời nữ sĩ. 
  
Nguyên Thạch

Được bạn: vdn 26.4.09 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Tây Nguyên Sóng Dậy"